Cao Thủ Không Bằng Tranh Thủ Làm Vài Nháy Với Em : Cao thủ thì nhiều, nhưng tranh thủ mới là vua. Một gã đàn ông, mắt đỏ ngầu vì bia, lảo đảo bước vào quán gái bia ôm. Hắn nhếch mép, tay vỗ mông cô ả đang uốn éo, miệng lẩm bẩm: “Đêm nay phải làm vài nháy cho đáng!” Cô ả cười khẩy, kéo hắn vào góc tối, nơi mùi nước hoa rẻ tiền hòa quyện hơi thở dâm đãng.
“Anh ơi, muốn nhanh hay lâu?” – ả thì thầm, tay lướt qua đùi hắn. “Nhanh, nhưng phải sướng!” – hắn gầm gừ, mắt dán vào thân hình lả lơi. Trong đầu hắn, hình ảnh “gái đi đái” trong mấy cuốn phim sex lồng tiếng rẻ tiền chợt lóe lên, làm máu nóng dồn xuống dưới. Hắn không phải cao thủ, chỉ là gã tranh thủ, sẵn sàng lao vào “gái bị chịch” để thỏa cơn thèm.
Gái Bán Dâm Việt Nam: Đêm Tình Lộng Lẫy
Văn hóa Việt Nam có câu tục ngữ: “Trâu chậm uống nước đục.” Hắn chẳng chậm, lao vào như hổ đói. Cô ả rên rỉ, giả vờ hay thật chẳng ai biết, nhưng tiếng “nhóp nhép” vang lên trong căn phòng ngột ngạt. “Làm mạnh nữa đi anh!” – ả hét, giọng the thé. Hắn cười khùng khục, mồ hôi túa ra, cảm giác chinh phục một “gái bia ôm” khiến hắn ngây ngất.
Thời gian trôi nhanh, vài nháy kết thúc trong cơn say. Hắn thở hổn hển, ném tiền lên bàn, chẳng thèm nhìn lại. Cô ả vuốt tóc, môi cong lên khinh bỉ. Cao thủ ư? Chỉ là gã tranh thủ, đốt tiền cho khoái lạc. Đêm ấy, hắn rời đi, lòng vẫn rạo rực, nhưng trống rỗng.
Sáng hôm sau, tỉnh dậy, hắn chỉ nhớ loáng thoáng câu tục ngữ: “Trâu chậm uống nước đục.” Hắn cười nhạt, tự nhủ: “Tranh thủ mới là chân lý.”