Một Ngày Không Đụ Anh Không Thấy Sướng. Tôi không còn vô tình xé quần áo hay làm vỡ đồ đạc nữa nên tôi chạm vào Rakesh rất cẩn thận và cẩn thận. Nếu Awen có thể tận hưởng ngày lễ tình nhân Trung Quốc nhiều như vậy thì chắc chắn cô ấy sẽ muốn đến vào năm sau. “Ừ. Năm sau chúng ta hãy gặp lại nhau nhé.” Khi tôi nói điều này, Arwen tỏ ra ngạc nhiên và ôm lấy Laksh trong sự ngạc nhiên. “Tôi xin lỗi, tôi biết làm điều này ở nơi công cộng không phải là ý hay, nhưng” Arwen thì thầm với giọng đầy cảm xúc khi vùi mặt vào cổ Raksh. Gần đó vang lên những âm thanh mỉa mai, nhưng trên quảng trường có quá nhiều cặp đôi làm những việc tương tự nên không thu hút được nhiều sự chú ý. Rakesh cũng vòng tay ôm lấy tấm lưng rộng của Alvin. Mái tóc màu ô liu của anh cù vào má anh. “Alvin. Anh yêu em đã mười năm rồi.” Tôi chắc chắn Rakesh đã nói điều tương tự trên đường về nhà sau khi mua đôi giày cùng màu với màu tóc của anh ấy ở thị trấn này, nhưng mặc dù chúng giống nhau nhưng cảm giác vẫn khác. “Ông. Rush, xin hãy để tôi ích kỷ thêm một lần nữa.” Alvin đẩy kính bảo hộ của Laksh lên trán anh ấy, và khi tôi nhắm mắt lại dưới ánh sáng rực rỡ, một thứ gì đó mềm mại đã che phủ môi tôi.

Một Ngày Không Đụ Anh Không Thấy Sướng
Một Ngày Không Đụ Anh Không Thấy Sướng